Hôm nay anh đi và không biết bao giờ cô gặp lại anh. Công việc và lý tưởng của anh cuốn anh đi, anh hứa sẽ về bên cô nhưng không biết sẽ là bao giờ. Cô nghe đi nghe lại không biết bao nhiêu lần bài hát "Yêu lại từ đầu" mà anh mở cho cô nghe trong lần cuối gặp nhau. "Mình tạm chia tay nhau nhé em. Để ta biết được có yêu nhau không?"
Nỗi nhớ về anh đang cào cấu, gào thét mạnh mẽ trong trái tim cô. Cô biết làm sao khi không thể gọi điện, không thể nhắn tin, gửi email không biết khi nào anh đọc được, nhưng cô vẫn nhắn vẫn gửi mail. Cô vào trang cá nhân của anh, cô đã thuộc từng chi tiết nhưng cô vẫn đọc đi đọc lại, xem đi xem lại những bài viết, những tấm ảnh của anh... tất cả những thuộc về anh, cô ngấu nghiến để xoa dịu nỗi nhớ đang như con sóng lớn xô cô ngã nhào. Những dòng tin nhắn qua chat cô đều lưu lại, những tình cảm của anh gửi cho cô qua màn hình máy tính không biết giờ đây nó giúp cô vơi đi nỗi nhớ anh hay nó khiến cô càng ngập chìm trong sự nhớ nhung.
Chưa bao giờ cô có thứ tình cảm này, cũng chưa xảy ra tâm trạng thế này và cô chưa từng yêu ai như đối với anh. Khi trái tim cô có sự rung động trở lại cô vui, cô mừng rỡ vì điều đó nhưng nó cũng khiến cô dè chừng. Cô không muốn làm anh buồn khi chưa xác định được tình cảm cô dành cho anh là như thế nào. Cô đã từng đặt dấu chấm hỏi cho trái tim cho tình cảm của cô dành cho anh. Nhưng rồi cô đã chắc chắn rằng cô đã yêu, yêu anh hơn cả bản thân mình
Cô hy vọng một ngày không xa nắng sẽ về cùng với anh! (Ảnh minh họa)
Anh thông minh, bản lĩnh, gai góc, chai lỳ,... nhưng anh lại lãng mạn, ngọt ngào, trái tim anh thật hiền và dễ bị tổn thương... cô nhìn thấy sự cô đơn trống trải trong sâu thẳm tâm hồn anh, cô muốn khỏa lấp tất cả, cô muốn dành cho anh tất cả sự ngọt ngào, yêu thương mà cô có, cô cho anh cả trái tim. Cô tin anh, cô ngoan ngoãn và tin một cách tuyệt đối!
Còn cô, cô chỉ là một gái bình thường, công việc bình thường, hoàn cảnh gia đình bình thường, ngoại hình bình thường. Tính tình thì ngang ngạnh, độc lập lại cá tính, cô còn có những sở thích không giống ai, anh hay ghẹo cô là "đàn bà đực" khiến cô cười tít mắt và sảng khoái khi nghe anh nói thế. Cô mạnh mẽ, gai góc bao nhiêu thì trước anh, cô ngoan ngoãn bấy nhiêu, đúng là "vỏ quýt dày có móng tay nhọn".
Cô không dễ dàng để yêu một người và chưa bao giờ có người đàn ông nào làm cô thấy muốn nép vào. Không phải vì cô kén chọn mà là trái tim của cô nó chỉ mở cửa khi nó cảm nhận được đối phương có cùng sự rung động. Giống như tay trái và tay phải cùng chơi đàn, nếu dùng một bàn tay để đánh nó sẽ chẳng phải một bản nhạc hoàn chỉnh nhưng nếu tay trái chơi không đúng và hòa cùng nhịp điệu của bàn tay phải nó sẽ không còn là bản nhạc nữa. Và anh đã là bàn tay trái đang chơi cùng một bản nhạc với cô. Tiếng nhạc tình yêu réo rắt, reo vui trong trái tim anh và cô, mọi cảm xúc trong anh và cô vỡ òa, cô và anh chỉ biết mình đang yêu đang sống hết mình cho tình yêu ấy.
Thời gian bên nhau luôn gấp gáp, nhưng đủ để anh và cô nhận biết trái tim đang đập rộn ràng những yêu thương dành cho nhau. Nhưng cũng vì thời gian bên nhau quá ngắn ngủi nên khi xa nhau luôn để lại trong anh và cô sự hụt hẫng, trống rỗng khó chịu, vò nát tâm hồn cô và anh. Cô nhủ thầm sẽ chờ anh về, chỉ cần anh về với cô, không cần biết là phải chờ bao lâu cô vẫn chờ. Anh đã đi mang theo cả trái tim và tâm hồn cô, tất cả cô đều dành cho anh!
Anh! Anh có nghe cô gọi? Anh có biết cô đang nhớ anh, anh có biết nỗi nhớ nhấn chìm cô, khiến cô chới với... cô mặc kệ, cô yêu anh, cô muốn trái tim cô, những suy nghĩ của cô dành cho anh! Cô thấy mình tê liệt, tê dại những cảm xúc khác. Lúc này cô chỉ muốn nhớ anh, chỉ muốn nghĩ đến điều duy nhất là anh!
Cô hy vọng một ngày không xa nắng sẽ về cùng với anh!