Anh đã từng ước được sống trong căn nhà do chúng ta tự thiết kế và chiếc phòng ngủ thật đẹp với cánh cửa sổ nhìn ra bên ngoài mà em thích.
Em thật sự đã không có tình cảm với anh nữa rồi. Em nói "Em không muốn là người nói dối, em cần có thời gian để suy nghĩ, hiện giờ em chưa thể chấp nhận tình cảm của anh được, mặc dù thực sự em rất quý anh", nhưng anh biết trái tim em đã không có chỗ đứng cho hình bóng của anh nữa. Nó đang muốn phiêu lưu để đi tìm những cái mới. Anh không biết mình suy nghĩ về em có đúng không nhưng em bây giờ đã không còn như những gì em đã từng nói với anh và như anh suy nghĩ nữa. Một người luôn luôn quan tâm anh, lo lắng, chia sẻ cảm giác, lắng nghe tâm sự cùng anh. Những điều anh yêu ở em giờ đã không còn nữa. Em nhẫn tâm, em không cho anh cơ hội để thích nghi với sự thay đổi đó.
Trước khi quen em, gặp em anh hoàn toàn là một con người khác, lạnh lùng, thầm kín, và chẳng bao giờ nói ra những tâm sự buồn với ai đó... những điều đó đã được thay đổi khi anh gặp em - người con gái mà anh thấy hồn nhiên một vẻ đẹp thánh thiện, một nụ cười mà mỗi khi anh nhìn thì mọi sự mệt mỏi gần như đã được xua tan. Em xuất hiện trong những lúc anh thấy căng thẳng về công việc, mệt mỏi vì áp lực cuộc sống, cô đơn vì trống vắng... anh thấy mình như được giải toả bằng một phương thuốc mà bấy lâu anh đã đi tìm.
Em đã xuất hiện như vậy và anh đã yêu em tha thiết, khi trời nắng rồi bất chợt mưa, anh sợ em không mang áo mưa bị ướt, khi trời bỗng dưng trở lạnh anh nghĩ không biết em mặc có đủ ấm không, rồi mọi chuyện trong công việc và cuộc sống của anh luôn muốn em như một người vợ của mình. Những suy nghĩ trong anh giờ đã luôn có em đi cùng, nhiều khi anh tự tạo ra cho mình trở thành một con người thật vô lý để biết cảm giác của em nhưng cuối cùng cũng chỉ để hiểu về em nhiều hơn để mang đến cho em một cuộc sống hạnh phúc hơn nhưng có lẽ em không hiểu đựợc điều đó.
Khi nào cảm thấy mỏi mệt thì hãy nhớ tới anh em nhé... (Ảnh minh họa)
Và em đã thay đổi, em đã nhắn nhầm tin nhắn với người khác cho anh nhiều hơn. Trong những tin nhắn của em đã không còn những câu hỏi về anh nữa, rồi em cũng chẳng còn muốn trả lời những cuộc hội thoại tin nhắn của anh. Trời lạnh và mùa giáng sinh lại như những ngày xưa lần này anh còn thấy mệt mỏi và cô đơn hơn. Ngày xưa trong anh chẳng có khái niệm giáng sinh nên trong suy nghĩ chỉ là một khoảng chống rỗng tuếch nên chẳng thấy cô đơn và buồn, nhưng năm nay vì có em anh để ý đến những đôi tình nhân yêu nhau anh mường tưởng ra những điều hạnh phúc trong mùa giáng sinh. Nhưng rồi cũng chính là mùa mà anh chắc sẽ buồn nhất trong cuộc đời mình về sau. Em đã thay đổi.
Anh yêu em nhiều nhưng anh không muốn làm cho em khó xử, em muốn suy nghĩ bao nhiêu cũng được, anh sẽ chờ, em cứ tiếp tục cuộc sống của mình khi không có anh bên cạnh. Dù không được sánh bước cùng em nhưng anh sẽ dõi theo em và luôn hướng về em, hãy làm những điều mình muốn mà khi có anh mà em chưa thể làm được. Khi nào cảm thấy mỏi mệt thì hãy nhớ tới anh em nhé. Còn anh, anh sẽ trở về với cuộc sống như ngày xưa khi chưa có em. Anh luôn và mãi yêu em.