XtGem Forum catalog
Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không có cha từ nhỏ. Cha tôi đã bỏ mẹ con tôi khi tôi chưa đầy 3 tuổi. Mẹ tôi đã tần tảo nuôi tôi khôn lớn, tôi tuy là con gái nhưng ngay từ nhỏ tôi đã có tính cách mạnh mẽ như con trai. Chính vì cuộc sống từ nhỏ của tôi đã mất đi tình yêu thương của cha nên tôi trở nên cá tính như con trai. Và khi lên cấp 3 tôi phát hiện mình không thích con trai, tôi biết về giới tính mình có vấn đề. Mỗi ngày tôi sống trong nỗi buồn và chán nản... Nhưng tôi không thể kiềm chế được bản thân mình và rồi từ lúc nào tôi đã bước chân vào cái thế giới người ta hay gọi là thế giới thứ 3. Từ thế giới này tôi đã tìm kiếm cho mình một người đồng cảm có thể tâm sự và chia sẻ... Cách đây 4 năm về trước, mọi chuyện đã bắt đầu khi tôi tốt nghiệp cấp 3 và thi rớt đại học... Tôi không biết chọn cho mình con đường nào hết thế là tôi được người quen giới thiệu vào một nhà hàng để làm thu ngân. Lúc đầu công việc không có gì là khó với tôi. Tình yêu của tôi bắt đầu khi gặp cô ấy - một người con gái không đẹp - thân hình tròn trịa, mái tóc dài mà đen của cô ấy nhìn rất quyến rũ. Tôi đã đem lòng thương cô ấy. Mỗi cử chỉ và thói quen của cô ấy luôn được tôi ghi nhớ. Cô ấy làm phục vụ, cha mẹ cô ấy đã mất sớm nên từ nhỏ đã tự kiếm tiền mưu sinh. Tôi rất khâm phục cô ấy, mỗi ngày đi làm chỉ mong được gặp cô ấy thôi. Cho đến một ngày cô ấy nói với tôi rằng cô ấy đã có bạn trai, lòng tôi như nghẹn lại không nói được lời nào. Tôi biết mình phải làm gì và rút lui từ từ. Khi nghe cô ấy nói lòng tôi rất buồn tôi đành chúc cho cô ấy hạnh phúc. Hy vọng những dòng tâm sự này có thể giúp tôi tìm được cô ấy... (Ảnh minh họa) Rồi có một ngày cô ấy kể cho tôi nghe chuyện của cô ấy và bạn trai, cô ấy nói không muốn quen người bạn trai đó nữa, lòng tôi rất mừng nhưng tôi không bao giờ chia cắt họ. Tôi nói cô ấy có gì thì cứ từ từ đừng chia tay vội như vậy sau này sẽ hối hận đấy. Nhưng cuối cùng cô ấy cũng chia tay và cô ấy buồn cô ấy tâm sự với tôi, tôi đã kể cho cô ấy nghe rằng tôi là một người đồng tính, cô ấy rất ngạc nhiên và không hề xa lánh mà còn nói chuyện tâm sự với tôi nữa. Lòng tôi vui lắm vì mình sắp tìm được nửa kia của mình rồi. Cuối cùng mình cũng chinh phục được cô ấy, cô ấy chấp nhận làm bạn của mình. Chúng tôi đã quen nhau và yêu nhau được 4 năm, chúng tôi đã vượt qua nhiều chuyện nhưng không vượt qua được miệng đời. Chính những lời nói của người ngoài đã làm cho tôi mất cô ấy mãi mãi... Tôi biết 2 người con gái yêu nhau sẽ không bao giờ có kết quả nhưng tôi vẫn hy vọng sẽ có kỳ tích nhưng nào ngờ cô ấy không vượt qua được miệng lưỡi của những người không hiểu biết gì một thế giới văn minh là gì? Chính họ đã dồn ép cô ấy bỏ đi mà không nói với tôi một lời nào? Tôi đau khổ như muốn chết, mỗi ngày chỉ mong mỏi cô ấy quay và mong được gặp cô ấy một lần. Chúng tôi tuy là những người đồng tính nhưng trong xã hội này chúng tôi không hề làm hại ai mà chúng tôi cũng lao động kiếm tiền như bao người bình thường khác. Trong khi đó mọi người lại cho chúng tôi là những người bệnh hoạn của xã hội nhưng họ có bao giờ nghĩ đến cảm giác của chúng tôi không? Cha mẹ sinh chúng tôi ra cũng có muốn chúng tôi lệch lạc như vậy đâu chứ nhưng vì bản chất của chúng tôi như vậy không thể thay đổi được. Ở đây tôi chỉ hy vọng những ai có bạn bè, con cái, hay người thân hãy mở rộng vòng tay chào đón thông cảm chia sẻ những tâm sự cùng họ. Tôi giờ như người đã chết từ ngày cô ấy đi tới bây giờ trong lòng tôi chưa bao giờ cảm thấy vui được tôi chỉ mong có thể gặp lại được cô ấy... Hy vọng những dòng tâm sự này có thể giúp tôi tìm được cô ấy... TOP RANK